BÍ MẬT SIÊU THẦN BÍ CỦA LỌ LEM

Một mẫu bìa truyện trông thiệt là dễ dàng và đơn giản và bình thường.

Bạn sẽ xem: bí mật siêu thần bí của lọ lem

nhưng lại thật ra, nó bao trọn một câu truyện trong ấyCó thấy cô gái tóc kim cương không? Khuôn phương diện cô ta rất ảm đạm và ảm đạm.Có thấy đôi cánh đằng sau lưng cô ta không? Nó chưa hẳn của cô ta đâu.

Bạn đang xem: Bí mật siêu thần bí của lọ lem

Vì ẩn dưới cô ta, còn có một thiên thần khác.….Trong truyện '' nhọ nhem “, hẳn là nhân vật chị em chính ” Cinderella ” vẫn không gặp được hoàng tử trường hợp thiếu bà tiên giúp đỡ.Trong đây, thì cô nàng tóc đá quý kia đó là một ” Cinderella ” nhút nhát, xinh đẹp cùng lương thiện.Còn vị thiên thần kia, tạm cho rằng bà tiên đi.…Trong truyện ” kín đáo Siêu Thần túng thiếu Của lọ lem “, loại mà tôi muốn nhắm đến không phải cô bạn Lọ Lem kia, mà chính là ” cô tiên ” của chúng ta.Ai cũng cần có một câu truyện riêng rẽ mình. Cùng suy mang lại cùng, thì loại kết vẫn luôn là cả bà tiên với lọ lem hồ hết hạnh phúc.Chỉ là truyện khá ngược đời và tất cả chút yếu tố vai trung phong linh. Một vài chương đọc ban đêm có lẽ sẽ khiến cho bạn sợ.Nhưng thật ra nó vui nhộn và sáng chóe lắm! Như chiếc bìa này này.Chữ ” lọ lem ” được ấn đậm vậy thôi chứ loại mà người sáng tác muốn bạn chăm chú là chữ ” kín ” kia kìa. “Thùy Anh!!!“ bắt đầu sáng sớm, đã bị một tiếng quát thét tạo cho mất đi sự yên ổn tĩnh vốn có. Thiệt ra, người kia đang lặp đi lặp lại cái tên đó tương đối nhiều lần rồi, nhưng chắc hẳn rằng là lần này, nó new thực sự gồm tác dụng. Cô nhảy dậy: “Dạ! “ một tiếng. Dù vẫn ngáp ngủ, và bao gồm vẻ gì đấy không cam lòng một một chút nào nhưng ai đó vẫn phải đáp lại, bằng một chất giọng nghe bao gồm vẻ nữ tính mà yếu hèn đuối. “Mày dậy không hả? ăn sáng vẫn không nấu là sao? vật phẩm thì bẩn thỉu!“ rõ ràng người nào kia vẫn chưa có ý định buông tha, để gọi tới như thế mới chịu đựng dậy, bảo sao lại ko bực? chất giọng the thé của một người bọn bà chua ngoa nghe thiệt chối tai: “Muộn lắm rồi đấy.”“Dạ! bé xuống ngay lập tức dì ơi!“ Ai kia đang rời ra khỏi giường, vẫn liên tiếp đáp lại vô cùng nhẹ nhàng, vô cùng ủy khuất. Vậy đấy mà bố giây sau dường như không kiềm chế được cơ mà phi cả cái gối vô cánh cửa, nghe “ bịch “ một tiếng cực kỳ nhẹ, vô cùng êm. Cùng ai đó ngoài ra rất, rất, khôn cùng tức giận : “Dậy! Dậy! Dậy! nhỏ bà nó!“ Và trong tâm địa như mong hét lên “A A A” mấy tiếng đến đã cơ mà thật nuối tiếc là góc cửa gỗ mỏng dính manh trêи tầng áp mái này có vẻ biện pháp âm không tốt cho lắm yêu cầu thôi dẹp đi mang đến rồi . Cần rồi! Thùy Anh! cái brand name chết tiệt đó. Cơ hội ngủ cô bao gồm nghe thấy, tuy nhiên cứ tưởng không hẳn là điện thoại tư vấn mình. Bởi vì nó có phải thương hiệu cô đâu!!! “Nhanh lên!“ vẫn chính là cái giọng hách dịch đấy. Ai kia nghe mà mong nhảy bổ ra hét lên rất nhiều câu bậy bạ nhất. Tuy nhiên cũng đành thôi! bỏ vô nhà dọn dẹp vệ sinh đóng cửa dòng “rầm“. Làm bé mèo nhỏ tuổi chui dưới gầm chóng nãy tiếng sợ ước ao chết khϊế͙p͙. *********************Cô chưa hẳn là Thùy Anh, càng không hẳn là con bé nhỏ giúp câu hỏi cho đơn vị này!Mà cho dù có phải đi nữa thì cùng với tính bí quyết của cô, cô nhất quyết sẽ mang lại bà dì ghẻ xung quanh kia một trận! thật đấy! vk lẽ mà láo hơn cả vợ cả . Đến con riêng của ck cũng dám bắt nạt. Tức! Tức! Tức! Cô vừa gặm bánh mỳ vừa lầm bầm, mặt không còn cau gồm lại trở thành cười mỉa. Hy vọng gặm nát dòng bánh luôn! Mà cái “ kịch bản “ này nghe quen thuộc lắm! À, đồng nhất truyện “ lọ lem “ chứ đâu. Vậy “ cô ta “ hẳn là một trong những “ Cinderella “ phiên phiên bản lỗi rồi. Fan đâu cơ mà hiền, hiền, vừa thánh thiện vừa lành vừa dễ dàng bắt nạt. Toàn nhằm bà dì tê cưỡi lên đầu, lên cổ. Bảo sao nhưng hồi bé cô không ưa truyện cổ tích công chúa. Mấy nàng công chúa toàn kiểu dễ thương nhu nhược, khó chịu chết lên được! Tuổi thơ thật kinh hoàng đi!Mỗi tội “ kịch bản “ lần này còn có chút không giống rồi. Quay trở lại với sự việc chính. Sau đây sẽ là câu chuyện vô-cùng-hoang-đường cơ mà lại không-hoang-đường chút nào! thật ra, cô chưa hẳn chủ của cái xác này. Lại càng không hẳn bị hoán đổi xác giao diện “vô thuộc tình cờ“ với “cô ta“đâu. Mà lại là bị bắt nhập vô chiếc xác này thì có. Hôm đấy, cô tung ca về muộn. Nạm quái làm sao lại bị bất tỉnh xỉu giữa đường. Sau đó, trong những lúc mê man, bên cạnh đó cô bị một bàn tay vô hình dung nào đó kéo dậy. Là kéo“ Hồn“ cô dậy, thoát ra khỏi xác luôn. Mẫu biểu cảm lúc đó của cô ý không còn gì ngớ ngẩn hơn. Đầu tiên là lần khần linh hồn mình đã bị kéo thoát ra khỏi xác, cứ đứng đằng sau nhìn đám fan qua con đường vây xung quanh “ cô “ hết hỏi han rồi lay lay, lại còn cả chụp hình up facebook những kiểu, các kiểu. Cái cảm giác đó…thật vô cùng hoảng loạn mà. Cô nhào tới, hét lên, bộ hạ khua loàn xạ. Sau đó trong khi thấy bản thân như bầu không khí trong mắt fan khác, trung tâm lại càng thêm xôn xao . Rồi lại còn tảo ra thử đụng vào tay fan khác, cơ mà khi thấy bàn tay bản thân xuyên qua toàn bộ cơ thể kia, thì chính xác là đơ toàn tập. Là há hốc, là kinh ngạc. Không biết chuỵên gì đang xảy ra nữa! Ô ô! cái tình tiết này tương tự phim quá, cô đủ sợ rồi. Bắt buộc nếu thiệt sự là thoát xác, thì nhập lại là xong. Cô nhào tới, đưa ra quyết định thử đụng vào “cô“. Vào phim thường xuyên là vì thế mà. Đúng loại lúc đấy, thoải mái và tự nhiên xác cô mở to mắt. Cũng là chiếc lúc mà lại cô nhào tới mẫu xác, rồi bị đánh bật ra văng cả người xuống đất. Thường xuyên kinh hoàng cấp độ 2.Nhìn “cô“ bật dậy, đã loay hoay xoa đầu, gãi tay, vẻ mặt gàn ngơ như đúng rồi mà lại thấy như bị tiêu diệt chôn! “Cô“ đứng dậy, lễ phép cảm ơn những người dân xung quanh rồi đi thẳng liền mạch một mạch. Bạn qua đường tản dần ra. Phía sau, ai đó cũng lẽo đẽo đi theo, thậm chí còn đi ngang hàng với “cô“. Cần tận ánh mắt thấy chính là xác mình mới tin được mắt không bị lóa. Tóc xõa gồm chút rối. Đôi đôi mắt vô hồn. Bộ áo quần công sở bộ combo giá 200k mới tậu mấy hôm trước. Thêm vài chiếc mụn mới tìm hiểu ra lì lì ngay trước chán. Đúng chuẩn là cô rồi. Hơ! Phim cô xem không có nhắc tới diễn biến này.

Xem thêm: Thông Tin Tuyển Sinh Trường Cao Đẳng Múa Hà Nội, Học Viện Múa Việt Nam

Vậy thì cô phải làm sao bây giờ? Đi theo “cô“đến tận một khu vui chơi công viên tận nước ngoài ô thành phố Hà Nội, tương đối là vắng ngắt vẻ! “Cô“ ngồi xuống ghế đá gần đó. Vuốt lại mái tóc, nhìn xung quanh, rồi xoay ra nhìn chằm chặp ai đó, giống như như rất có thể thấy được tín đồ nào đã hiện diện. Rồi cũng lên tiếng, thật bất ngờ: “Ngồi vào đây đi. Tôi biết bạn đi theo tôi nãy giờ đồng hồ mà.“ tương đối choáng , dẫu vậy rồi vẫn lẳng yên ngồi xuống. “Tôi không nhận thấy bạn, không nghe thấy bạn, nhưng tôi biết bạn ở đây. Có lẽ đó là hệ trái sau 2 giờ làm hồn ma không xác. “ ‘Cô' chậm rãi nói. Cực kì nhỏ tuổi nhẹ cùng dịu dàng. Đúng là giọng của cô rồi, nhưng bạn này thốt lên bởi cái phương pháp đó, nghe cũng thật xa lạ, cũng có chút ko quen. Cô ta là ai hả? Sao lại nghỉ ngơi trong xác này?“Tôi tên là Thùy Anh.“ “…“ Ai đon đả cô thương hiệu gì chứ?? Trả xác đây. “Tôi 24 tuổi , xuất sắc nghiệp cử nhân đh A.“ “…“ Rồi, một cô gái thông minh nên gồm đức một chút, giật xác fan ta là hành vi vi bất hợp pháp luật đấy. “Thật ra tôi là một tiểu thư công ty giàu.“ “…“ Vậy thì tiếp tục về với sống trong tòa thành tháp đi. Cô chỉ là một nhân viên quèn, xác của cô nhưng một tiểu thư cũng thèm nạm cơ à? Thùy Anh ngửa đầu cười, khôn cùng nhạt: “Thật chẳng sung sướиɠ gì cả. Bà bầu tôi mất sớm, thân phụ tôi cưới vk mới. Bà ta … bà ta …“ “…“ Hồn ma vô tình nào đó đang bày ra loại vẻ mặt rất là không quan tâm. Một giọt nước mắt rơi xuống , khiến cho cô đùng một cái sững người. “Bà ta … bà ta … Bà ta luôn coi tôi như một con bé giúp việc. Mang tiếng là con vk cả nhưng mà không bằng cái móng chân con vợ lẽ. Sớm buổi tối bảnh mắt thao tác như một nàng hầu thực thụ. Từ bỏ hồi tôi 14 rồi cơ … cũng sẽ được 10 năm …“ và gắng là Thùy Anh bật khóc. “Tôi sẽ nhịn, nhịn 10 năm. Đã vô cùng ngoan ngoãn tuân theo mọi nhiệm vụ của bà ta…Nhưng cho tới ngày hôm nay, bạn tôi yêu thương nhất, cũng bị con gái bà ta cướp… Cô thiếu hiểu biết nhiều được, trong khi thấy anh ấy đi bên cạnh người con gái khác, mà này lại còn là em mình, âu ấu yếm yếm tôi vẫn vật vã ra sao đâu …“ Cô ta cứ hu hu khóc như trẻ em con. Nước đôi mắt thi nhau rã ra. Thật sự … lúc cô khóc trông thật thảm! loại vẻ khía cạnh này … là lần trước tiên nhìn thấy đấy. “… Tôi … Tôi vẫn … đã tự kết liễu đời bản thân bằng vấn đề nốc cả lọ dung dịch ngủ, tôi từ mình tìm tới cái chết trong những khi lí trí không còn tỉnh táo… tuy nhiên tôi đã hối hận. Nhị giờ đồng hồ thời trang qua, tôi đã cân nhắc rất nhiều. Tôi không muỗn chết, mà lại cũng không muốn tiếp tục sống do vậy nữa …“ Một fan là chúng ta trai năm năm, một bạn là em cùng phụ vương khác mẹ. Sao mà chịu nổi việc bản thân bị cướp các bạn trai một giải pháp trắng trợn từ bỏ cái bạn mà bản thân tưởng là mẹ thân nhau mười mấy năm như thế. Một dấu thương lòng vượt sâu, dẫn mang đến lí trí cạn kiệt… với rồi cái kết quả thật thảm. “…“ Ra là từ tử. Từ bây giờ mới được tận tai nghe nàn nhân nói về một vụ từ bỏ kết liễu vì chưng tình. Thấy nó… còn cuốn hút hơn cả trêи báo nữa kia. “… Tôi … chúng ta …“ Khẽ gạt đi giọt nước mắt, Thùy Anh con quay sang, quan sát thẳng vào lúc không, ánh nhìn lấp lánh. Cứ như thể chú ý một đấng cứu thế. “…“ Được rồi, sao nào? Ai đó vẫn động tâm rồi trên đây này. “Hồn tôi long dong trêи đường đã được 2 tiếng đồng hồ đồng hồ. Tôi ko biết lý do mình lại ở tp. Hà nội nữa. Tôi từng nhập vào rất nhiều cái xác khác nhau, thậm chí còn là tín đồ sống. Nhưng bao gồm lẽ, không tồn tại cái xác như thế nào 'vừa vặn' với tôi như vậy này …“ Cô ta gạt nước mắt hai bên má đi, thoải mái và tự nhiên như khung hình của cô ta vậy. “Khi tôi thấy xác bạn, cũng thấy bạn đứng ngay bên dưới nhìn châm bẩm vào xác mình. Tôi biết là bạn rủi ro thoát ra, nhưng…nhưng…tôi vẫn …“ “…“ Cô lặng lặng, cũng có thể có chút cảm thông. “Thật ra nếu bây chừ cô trả xác mang lại tôi, tôi vẫn tha vật dụng hết thảy…” Cô nói, chẳng biết tất cả ai nghe được hay không?Nụ mỉm cười nở trêи môi ‘cô‘, vô cùng rạng rỡ: “Chúng ta đổi xác lẫn nhau đi.“ Cô bật dậy, hét lên : “Cái gì?“ Cô ta điên rồi! “Tôi ước ao tự do! Tôi sẽ bước đầu lại với cái xác này.“ “Không bao giờ!“ Nếu có thể chạm vào thì nhất mực cô đã đánh mang lại cô ta tỉnh lại thì thôi! Đồ thần kinh, mau trả lại xác đây!Người nào đó trắng trợn cướp xác xong, thoải mái và tự nhiên mỉm cười, như tất cả như không: “Tôi biết là cô vẫn sửng cồ lên. Thiệt xin lỗi! Tôi thích mẫu xác này hơn mấy dòng khác. Nếu cô muốn, hãy nhập vào xác của tôi, hoặc không thì cực kỳ thoát đi.“ “Đồ điên!“ Cô hét. Hận cần yếu cho cô ta một phạt tát ngay lập tức lập tức. Nhưng chưa kịp làm cái gi thì toàn bộ cơ thể bỗng bủn rủn cả lại. “A!” Cô kêu lên. Từ nhiên, cô thấy hơi giường mặt, toàn bộ cơ thể cứ vơi bâng đi. Rồi tự thời điểm nào vẫn lơ lửng trêи ko trung, cùng đầu thì nặng trĩu. Chuyện gì xảy ra thế này? dễ thường là đang cực kỳ thoát? Trời ơi! Cô không thích mà… Hồn cô dần dần bay lên cao, ý thức trở buộc phải mơ hồ, mặc cô quẫy đạp. Bóng trắng mờ mờ dần biến hóa mất. Buộc phải mất một lúc lâu sau ấy, khi không khí bao bọc trở nên bớt lạnh lẽo hẳn, Thùy Anh bắt đầu ngẩng đầu chú ý lên theo, buông một câu trong giờ thở dài: “Điều đó xẩy ra rồi nên không? biện pháp nhân sinh trong việc hoán thay đổi xác. . .“ Dựa theo phiêu bạt của cô, thì cô bé hồn ma đó hẳn là đã hết ở đây. Cúi đầu, Thùy Anh cười cợt nhẹ nhàng: “Tạm biệt!“ Cô ấy sẽ sống xuất sắc thôi! nên không? Phương Anh! Cô ta lẩm bẩm, đút chứng tỏ thư nhân dân của người nào kia vào trong túi quần, vùng dậy bỏ đi.