Câu Chuyện Hôn Nhân

  Cuộc sống của gia đình chúng tôi từ trước việc bí mật bị phát hiện là một gia đình hạnh phúc với một đứa nhỏ gái cùng nhì vợ chồng hiểu ý và hợp nhau.

Bạn đang xem: Câu chuyện hôn nhân

Nhưng sau chuyện bí mật động trời ấy thì tất cả đá gắng đổi hoàn toàn.Chồng tôi và tôi thân quen nhau từ khi học đại học. Anh là lớp phó trên danh nghĩa nhưng trên thực tế anh là người điều hành toàn bộ hoạt động của lớp đại học tôi. Còn về bản thân anh ấy, thì chẳng có gì đáng chê trách cả. Anh ấy là một người tuyệt vời và đầy trách nhiệm. Anh ấy thoải mái nhưng thẳng tính. Và quan tiền trọng là anh ấy được những cô gái khác xem là hình mẫu người yêu lý tưởng.Cái ngày mà anh cầu hôn và muốn làm người yêu tôi, tôi đã rất sock và xen với đó là sự vui mừng. Và chùng tôi yêu nhau. Anh bảo anh thích tôi vì sự ngây thơ và dễ thương như nhỏ nít của tôi. Anh thích cả lúc tôi ngây thơ phát ngôn rồi tự mình cười hạnh phúc. Và cứ thế, mang lại tới khi ra trường chúng tôi vẫn còn yêu nhau và tới ngày nhì đứa có việc làm rồi thì dù không còn nhiều thời gian bên nhau như lúc sinh viên vì khác chỗ làm nhưng chúng tôi vẫn cố gắng giữ lửa mang đến tình yêu ấy.Hai bên gia đình của chúng tôi đều rất ủng hộ đến việc yêu và luôn thúc giục chúng tôi kết hôn. Gia đình anh thích tôi vì tôi ngoan hiền và đảm đang, còn gia đình tôi cũng thích anh vì anh ấy giỏi và rất tốt. Nói thông thường gia đình không cản trở gì mà rất ủng hộ.Cuối cùng chúng tôi cũng cưới nhau sau 5 năm yêu nhau như thế. Chúng tôi cảm nhận được tình yêu mỗi người dành đến người kia. Thật sự thì từ lúc cưới tới khi phát hiện ra bí mật là khoảng thời gian như ở thiên đường hạnh phúc vậy.Câu chuyện bắt đầu lúc đứa em gái kém tôi hai tuổi vì muốn tiết kiện bỏ ra phí mang lại học hành và gia đình tôi đỡ lo thì em tôi chuyển qua ở thông thường với gia đình chúng tôi.Nói về con em tôi thì nó là một đứa nhỏ gái nếm mùi đời nhiều hơn tôi. Yêu nhiều, cũng nhiều lần phá tha, chuyện gì cũng biết cả. Chúng tôi sợ lúc em ấy về ở cùng chúng tôi sẽ gây ra rắc rối mang đến gia đình chúng tôi.Nhưng hình như trái lại với suy nghĩ. Em tôi từ ngày về ở chung đã rất ngoan ngoãn và hiền lành hơn. đi học và về nhà đúng giờ, không còn đi chơi bên ngoài nhiều nữa mà có đi thì cũng về rất sớm. Bố mẹ tôi phấn khởi và hài lòng lắm. Nhưng điều đáng buồn là nó vẫn lăng nhăng và bồ nhiều thằng, dù so trước có ít hơn rồi.Khoảng bố tháng sau tôi bắt đầu có bầu đứa bé đầu lòng. Nhì vợ chồng tôi vui lắm. Nhưng rắc rối cũng từ đây lúc khoảng hai tháng sau em gái tôi có dấu hiệu không khỏe và hay nôn ói. Tôi lo lắng dẫn em tôi đi khám thì bác sĩ bảo là em tôi đã có bầu được cha tháng rồi. Tôi ngạc nhiên và em tôi bắt đầu vẻ mặt lo lắng.Tôi về nhà nói chuyện với chồng tôi. Anh có vẻ biến sắc nhưng không rõ ràng lắm. Anh và tôi thống nhất thuyết phục nó đi phá thai nhưng lần này nó cự lại từ chối. Nó bực tức dọn ra ngoài, rồi một thời gian sau thời điểm cái bụng to lên nó cũng về nhà bố mẹ.Cứ thế cứ thế khi chuyện ấy trôi qua được bốn năm. Nhỏ gái chúng tôi đã bốn tuổi. Em gái tôi cũng sinh con gái và cũng khoảng tuổi như nhỏ gái tôi. Bí mật của chồng tôi bị lộ vào khoảng thời gian này. Tôi nhớ ngày hôm đó khi em gái tôi đưa bé gái tới nhà chúng tôi chơi vào dịp cuối tuần. Tôi thấy hai đứa trẻ đang chơi với nhau thì cũng vui vẻ và hạnh phúc.

Xem thêm: 10 Cách Chăm Sóc Da Bằng Nha Đam Đơn Giản Và Hiệu Quả Tại Nhà

Bất ngờ vào một giây phút quan sát tôi thấy nhị đứa có nhiều điểm giống nhau, tôi bắt đầu nghi ngờ và thắc mắc sao hai đứa này giống nhau thế... Nhưng nghĩ một hồi tôi cũng gác lại mà chuẩn bị bữa ăn mang đến gia đình.Tối đó tôi lên mạng tìm hiểu và quyết định sẽ lấy mẫu tóc của tất cả mọi người liên quan tiền là chồng, bé gái, em gái tôi cùng bé gái cô ấy để đi xét nghiệm.Khoảng tháng sau tôi cũng hoàn tất và gửi mẫu đi xét nghiệm. Tháng sau tôi nhận kết quả. Nhìn sơ qua thì nhỏ tôi đúng là bé của tôi và anh. Tôi đã rất sốc lúc cầm tờ xét nghiệm của bé gái em tôi lên... Không thể tin được, nhỏ gái cô ấy là bé của chồng tôi, tôi đã nhìn đi nhìn lại cái dòng chữ " cháu Hà Vi Hoài Dương và ông Trần Kiệt Khang có quan tiền hệ phụ thân con". Tôi đọc đi đọc lại và quyết định về nhà tìm em gái tôi nói cho rõ.Về nhà bố mẹ thì bố mẹ đã đi về quê, em gái tôi ở nhà đang đọc sách. Tôi liền chạy vào và hét to:- con đĩ, mày không phải em tao, mày là bé đĩ.Tôi chạy nhanh lại và ném tập xét nghiệm ADN vào mặt em tôi. Nó hoảng hồn và lấy ra xem, em tôi xem và lặng người đi. Tôi tiếp tục nói:- Mày mắc mới gì lại có con với anh Khang chồng tao, làm cho bé Quyên nhà tao phải phân tách sẽ ông bố cho đứa khác. Sao mày không tìm thằng khác mà mày đè đầu chồng tao là sao hả Hà Vi Tú Phương.Em tôi liền nói lại với giọng sỉa sói:- Sao chị không xem lại chị đi hà Hà Vi Tú Uyên. Sao chị và đứa nhỏ đáng yêu Trần Hà Mai Anh nhà chị xem lại cái cách mà chị đối xử với anh Khang đi. Chị sao không coi chị đi. ừ thì anh ấy yêu chị nhì người cùng vui. Sao không coi chị quá buồn tẻ thế nào rồi.- Mày lặng đi, bé đĩ Phương. - Tôi hét to.- Sao chị không xem lại chị, buồn tẻ, chán. Chuyện nhỏ cái thì dạy nó quá ư là cổ điển. Chuyện giường chiếu chị coi đi, chỉ biết lên giường mà nằm rồi rên rỉ này nọ. Sao chị không năng động hơn đi.- Mày thì làm được gì. - Tôi bực tức nói.- Em làm được gì. Em làm được gì à. Mỗi khi anh ấy vui vẻ với em thì cảm giác không có nhàm chán như chị đâu.Em cũng nói luôn. Anh ấy và em đã lén yêu và quan tiền hệ sau lưng chị từ lúc đó rồi.- bé mất dạy... - Tôi hét to.Nói rồi tôi cầm cái bình hoa trên bàn ném vào em tôi. Nó chảy máu ngã xuống. Nó đang gượng lên tôi liền chạy lại bóp mạnh cổ em tôi và hét lớn " đồ bé đĩ... Nhỏ đĩ... Bé đĩ..."Lúc đó chồng tôi chạy từ ngoài cửa chạy vào. Anh kéo tôi ra và tát tôi một cái thật mạnh. Tôi lườm nhị người rồi chạy ra cổng lấy xe pháo về nhà.... đã năm ngày trôi qua tôi và con bé cùng con gái em gái tôi chờ tin tức của anh và em gái mà không thấy...Hai tháng sau, trên báo đưa tin có đôi nam nữ treo cổ chết tại căn tầm thường cư cao cấp mà họ thuê... Theo bài báo thì đúng là anh và em gái tôi. Sau đó, theo yêu cầu bố mẹ tôi thì tôi sẽ phải nuôi bé gái của em gái tôi.