Nào tối nay ăn gì

Nào buổi tối Nay Ăn Gì? - Michael Pollan

Tác giả Michael Pollan
Bộ sách
Thể loại Y học - sức mạnh
Tình trạng Hoàn Thành
Định dạng eBook prc pdf epub azw3
Lượt xem 4167
Từ khóa eBook prc pdf epub azw3 full Michael Pollan Y học sức mạnh
Nguồn tve-4u.org

*

Việc trả lời câu hỏi tưởng chừng dễ dàng này đem đến một đề xuất thú vị, một hành trình thu hút ngược xuôi theo những chuỗi thức ăn để tìm hiểu ra bọn họ đang nạp năng lượng những gì, chúng ban đầu từ đâu và bằng cách nào tới được bàn ăn, trailer một thực sự bất ngờ, choáng váng: chúng ta đang nạp năng lượng ngô và dầu mỏ, rứa vì trải nghiệm bữa buổi tối miễn mức giá có bắt đầu từ cỏ cùng tự nhiên. Hành trình dài này vẫn đưa họ đến gần hơn sự phát âm biết sâu sắc về thứ chúng ta ăn – với rộng hơn, chính là thứ họ nên ăn. Thu hút và cạnh tranh quên, sống động và giàu kiến thức, cuốn sách chắc hẳn sẽ biến đổi hoàn toàn lối sống của bất kỳ ai từng đọc.

Bạn đang xem: Nào tối nay ăn gì

Nào về tối nay ăn gì? cũng chính là cuốn nhật ký tận tâm của Michael Pollan. Với tay nghề kinh nghiệm sinh động, phối hợp cùng vô vàn dẫn chứng thuyết phục, Pollan vẫn soi rọi không thiếu những góc cạnh đạo đức, môi trường xung quanh và xóm hội ẩn trong cách chúng ta lựa chọn và chế tao thực phẩm.
***

TÌNH TRẠNG RỐI LOẠN ĂN UỐNG TRÊN PHẠM VI QUỐC GIA CỦA CHÚNG TA

Tối nay ăn gì?

Cuốn sách là 1 trong những câu trả lời dài và khá tinh vi cho thắc mắc tưởng chừng đơn giản và dễ dàng này. Đồng thời, cuốn sách cũng cố gắng giải thích nguyên nhân một câu hỏi đơn giản nhường nhịn ấy lại hoàn toàn có thể trở nên băn khoăn đến vậy. Nền văn hóa của chúng ta trong khi đã tiến tới chỗ mà đa số sự tốt nhất bẩm sinh liên quan đến độ ẩm thực bọn họ từng sở hữu đã bị thay thế vì chưng nỗi bồn chồn và lo âu. Thiếu hiểu biết nhiều sao chuyển động mang tính cơ phiên bản nhất này - suy nghĩ xem nên nên ăn những gì - sau cùng lại đề xuất đến sự giúp sức đáng kể của những chuyên gia. Làm thế nào mà họ lại cho tới mức bắt buộc cần các nhà báo điểu tra tìm kiếm kiếm bắt đầu thức nạp năng lượng của họ và buộc phải tới các nhà bổ dưỡng để ra quyết định thực 1-1 bữa ăn?

Đối cùng với tôi, sự phi lý này đang không còn có thể né né khi, vào ngày thu năm 2002, giữa những thứ lương thực nhiều năm và trân quý độc nhất vô nhị với cuộc sống thường ngày con fan đột nhiên mất tích khỏi bàn ăn của fan Mỹ. Tất yếu là tôi đang nói tới bánh mì. Gần như là chỉ sang một đêm, fan Mỹ đã thay đổi cách ăn uống uống. Một cơn co thắt tập thể gây nên bởi hiện nay tượng tâm lý chỉ hoàn toàn có thể gọi là triệu chứng sợ chất đường bột đã xảy ra với cả quốc gia, thay thế sửa chữa thời đại sợ chất béo của tổ quốc kể trường đoản cú thời tổ chức chính quyền Carter. Đó là hồi năm 1977, khi 1 ủy ban của Thượng viện đưa ra một cỗ “mục tiêu của chế độ ăn uống” lưu ý những tín đồ Mỹ yêu mếm thịt trườn nên xong xuôi ăn những loại giết đỏ. Và họ đã ngoan ngoãn có tác dụng như vậy tính đến tận bây giờ.

Điều gì đã tạo nên chuyển vươn lên là ghê khiếp này? Đó bên cạnh đó là hiệu quả của một cơn sốt truyền thông tuyệt đối thông qua sản phẩm loạt những cuốn sách về chế độ ăn, các nghiên cứu và phân tích khoa học, cùng một bài bác báo đúng thời điểm. Hầu hết cuốn sách bắt đầu về chính sách ăn, không hề ít trong số đó được truyền cảm xúc bởi vị bác bỏ sĩ tăm tiếng trước kia, Robert C. Atkins, đang đem đến cho tất cả những người Mỹ tin giỏi rằng họ rất có thể ăn các thịt hơn và giảm cân chừng nào họ từ bỏ bánh mỳ và mì ống. Cơ chế ăn nhiều protein và ít hóa học đường bột được sự cỗ vũ của một vài nghiên cứu dịch tễ học cho rằng quan niệm dinh dưỡng chủ yếu thống vẫn ách thống trị ở Mỹ kể từ những năm 1970 hoàn toàn có thể đã không nên lầm. Không phải chất phệ làm bọn họ béo, theo như quan liêu điểm tổ chức chính quyền đã tuyên bố, nhưng thủ phạm chính là lượng hóa học đường bột mà bọn họ ăn nhằm mục tiêu giữ khung hình thon thả. Chính vì như vậy điều kiện mang đến sự biến đổi xu phía dư luận về chế độ ăn uống đang chín muồi khi, vào mùa hè năm 2002, tạp chí The new york Times đăng bài bác báo về nghiên cứu mới, được quảng cáo quanh đó trang bìa, tất cả tựa đề “Sẽ cụ nào trường hợp chất bự không làm ta béo?” trong vòng vài tháng, giá bán bày sản phẩm trong ẩm thực ăn uống và thực đơn trong những tiệm nạp năng lượng lập tức được điều chỉnh cho tương xứng với hiểu biết new về chế độ dinh chăm sóc này. Sự vô tội của món bíp đầu năm (beefsteak) được khôi phục, còn hai trong số những hoa màu vốn được biết thêm đến giống như các thứ lành mạnh nhất và không khiến tranh cãi gì là bánh mỳ và mì ống thì bị ô danh và điều này đã hối hả khiến sản phẩm tá các tiệm bánh và doanh nghiệp sản xuất mì tua phá sản, đồng thời tiêu diệt vô số bữa tiệc vô thuộc ngon miệng.

Sự đổi khác trong thói quen nhà hàng siêu thị của một nền văn hóa thường vượt khích đến nỗi đó chắc chắn rằng là dấu hiệu của tình trạng rối loạn về nhà hàng ăn uống trên phạm vi quốc gia. Chắc chắn điều đó không bao giờ xảy ra trong một nền văn hóa có phần đa truyền thống nhiều năm về thực phẩm và độ ẩm thực. Phương diện khác, một nền văn hóa như vậy sẽ không còn cảm thấy cần thiết phải để phòng ban lập pháp đáng tôn trọng nhất của mình bàn thảo về “các kim chỉ nam của chính sách ăn uống” của non sông - hay, cũng vì vấn đề đó, vài ba năm một lần lại tiến hành trận đánh chính trị liên quan đến việc xây dựng một biểu đồ bằng lòng của chính quyền có tên là “tháp dinh dưỡng”. Một giang sơn có văn hóa ẩm thực ổn định định sẽ không còn trả hàng ngàn đô la cho gần như mánh khóe lang băm (hay hầu như hiểu biết thông thường) của một cuốn sách bắt đầu về dinh dưỡng vào tháng Giêng hằng năm. đất nước đó sẽ không dễ bị ảnh hưởng bởi xu hướng sợ hãi hay mếm mộ loại lương thực nào đó của dư luận, hay vị sự tôn sùng một loại chất bồi bổ mới tìm hiểu đồng thời vươn lên là một chất khác thành hung quỷ vốn vài ba năm lại xuất hiện một lần. Người dân nội địa sẽ không có khuynh phía nhầm lẫn rất nhiều thanh protein với thực phẩm bổ sung với bữa tiệc hay ngũ cốc ăn sáng với thuốc. Họ sẽ không ăn một phần năm số bữa trong ô tô hay cho phép 1 phần ba số trẻ nhỏ dại ăn tại đầy đủ tiệm món ăn nhanh hằng ngày. Và chắc chắn quốc gia này còn xa mới bao gồm tình trạng béo phì nhiều mang đến vậy.

Một nền văn hóa truyền thống như vậy cũng trở nên không bị sốc lúc phát hiển thị rằng tất cả những quốc gia khác, ví dụ như Ý hay Pháp, đã đưa ra quyết định bữa ăn của họ dựa trên sở trường hay truyền thống, vốn là phần nhiều tiêu chí quái dị và không hề khoa học, nạp năng lượng đủ những loại món ăn “không có ích cho mức độ khỏe”, và lạ thay, trên thực tế họ lại khỏe khoắn và hạnh phúc hơn họ trong chuyện ăn uống. Chúng ta bày tỏ nỗi không thể tinh được về thực tế đó bằng phương pháp gọi nó là “nghịch lý Pháp” vì không hiểu nhiều tại sao một dân tộc bản địa ăn gần như thứ ví dụ là độc hại như gan ngỗng và pho mát gồm lượng kem cao gấp bố lần và lại có khung hình gọn gàng và trẻ trung và tràn trề sức khỏe hơn bọn chúng ta? Vậy thì, bàn về nghịch lý của fan Mỹ - một dân tộc cụ thể là không trẻ trung và tràn trề sức khỏe nhưng lại luôn luôn bị ám ảnh về chuyện ăn uống có lợi cho sức mạnh - liệu có phù hợp hơn không?

NỖI BĂN KHOĂN về chuyện nên ăn những gì xưa nay vẫn ám hình ảnh mọi loài ăn uống tạp, dù ít hay nhiều. Lúc ta hoàn toàn có thể ăn gần như mọi sản phẩm tự nhiên cung ứng thì việc ra quyết định xem ta nên ăn gì chắc hẳn rằng sẽ gây lo lắng, đặc biệt khi một trong những loại thực phẩm tiềm năng được hỗ trợ rất có thể sẽ có tác dụng ta mắc dịch hoặc mất mạng. Đây là núm lưỡng nan của loài ăn tạp, từ lâu đã được các học trả như Rousseau với Brillat-Savarin đề cập đến, và chủ yếu nhà tư tưởng học Paul Rozin ở trong trường Đại học tập Pennsylvania là bạn đầu tiên đưa ra cái tên đó từ thời điểm cách đây đúng ba mươi năm. Tôi đã mượn các từ này cho tiêu đề của cuốn sách bởi vì thế lưỡng nan của loài nạp năng lượng tạp hóa ra lại là công cụ quan trọng sắc bén để tò mò căn nguyên nỗi sốt ruột trong bài toán lựa lựa chọn thực phẩm của họ hiện nay.

Trong một nội dung bài viết năm 1976 với nhan đề “Cách chắt lọc thực phẩm của chuột, con tín đồ và những động đồ vật khác”, Rozin đối lập hoàn cảnh sống của loài ăn uống tạp với thực trạng sống của không ít loài chỉ chăm ăn một trong những loại thức ăn. Việc lựa lựa chọn thực phẩm của các loài này không thể dễ dàng và đơn giản hơn. Loại gấu túi không hề lo ngại về vụ việc thức ăn. Nếu đồ vật gì tất cả hình dạng, hương thơm vị tương đương lá bạch bọn thì chắc hẳn rằng đó là thức nạp năng lượng của nó. Xu hướng lựa chọn thức ăn uống của loài gấu túi đã làm được lưu vào gien của chúng. Nhưng so với động vật ăn tạp như họ (và loài chuột), phần não cỗ và thời gian giành riêng cho việc tìm hiểu xem những nhiều loại thực phẩm nào an ninh để ăn trong không ít những món ăn tiềm năng mà lại thiên nhiên hỗ trợ là khôn cùng lớn. Họ dựa vào kỹ năng nhận biết cùng ghi lưu giữ phi thường của chính bản thân mình để kị xa mọi thứ đựng chất độc (Đó có phải là loại nấm mèo đã có tác dụng mình truyền nhiễm độc tuần trước không nhỉ?) và tìm hiểu những thực vật bao gồm chứa chất dinh dưỡng (Những quả mọng màu đỏ là phần đông quả các nước và ngọt hơn). Nụ vị giác cũng giúp chúng ta bằng phương pháp dẫn dắt họ tìm tới các thứ tất cả vị ngọt trong tự nhiên - vốn là dấu hiệu của tích điện do hóa học đường bột sản sinh ra, và tránh giảm những thứ bao gồm vị đắng - vốn là vị của rất nhiều hợp hóa học ankaloit độc hại do những loài thực trang bị tiết ra. Cảm hứng ghê sợ khi sinh ra đã bẩm sinh giúp ngăn họ không ăn uống những thứ có thể khiến khung người nhiễm độc, ví dụ như thịt ôi thiu. Các nhà nhân học tin rằng, lý do khiến cho bộ óc của chúng ta tiến hóa đến hơn cả đạt được kích thước và độ phức tạp đến vậy đó là để đối phó với cụ lưỡng nan của loài ăn tạp.

Là loài rộng sinh thái (Generalist) phân minh vừa có tương đối nhiều lợi vắt vừa chịu thách thức lớn; chính điều này được cho phép con người sống được nghỉ ngơi hầu mọi mọi môi trường xung quanh trên cạn của thế giới này. Tài năng ăn tạp cũng được cho phép con người tận hưởng sự nhiều dạng. Nhưng không ít lựa lựa chọn cũng tạo ra căng thẳng với dẫn cho tới một kiểu ý kiến Mani giáo về hoa màu phân chia tự nhiên và thoải mái thành số đông thứ ăn uống vào có ích và phần đông thứ lấn vào có hại.

Loài chuột chắc hẳn rằng đã ít nhiều tự mình thực hiện việc phân biệt rất là quan trọng này, mỗi cá thể tự tò mò - và tiếp đến ghi lưu giữ - máy nào nuôi dưỡng cùng thứ nào tạo độc mang đến chúng. Chủng loại người nạp năng lượng tạp, quanh đó giác quan và trí nhớ, còn tồn tại vô số lợi thế của văn hóa, vị trí lưu trữ tay nghề và sự uyên bác được tích điểm của người đi trước. Tôi không cần phải ăn thử loại nấm mà hiện thời được call bằng cái brand name khá có lợi là “mũ tử thần”<1>, và người nào cũng biết rằng tín đồ đầu tiên gan dạ ăn tôm hùm đã mày mò ra một món tiêu hóa tuyệt. Nền văn hóa của bọn họ hệ thống hóa các nguyên tắc siêu thị nhà hàng khôn ngoan trong một cơ cấu tinh vi gồm gần như điều cấm kỵ, lễ nghi, cách làm món ăn, phong tục tập quán, và truyền thống lịch sử bếp núc giúp chúng ta tránh lại bị rơi vào tình thế tình cầm lưỡng nan của loài ăn tạp trong mỗi bữa ăn.

Một cách để suy suy nghĩ về chứng xôn xao ăn uống bên trên phạm vi đất nước của tín đồ Mỹ đó là xem nó như là sự việc xuất hiện quay trở về của tình cố lưỡng nan của loài ăn uống tạp. Sự phong phú và đa dạng của nhà hàng Mỹ đang ném chúng ta trở lại toàn cảnh khiến chúng ta hoang đem về thực phẩm khi, một đợt nữa, chúng ta phải băn khoăn lo lắng cân nhắc xem các loại nào trong số những thiết bị trông ngon lành đó hoàn toàn có thể giết bị tiêu diệt chúng ta. (Có lẽ không cấp tốc như nấm mèo độc, tuy vậy cũng chắc hẳn rằng như vậy). Hiển nhiên, sự đa dạng mẫu mã đặc biệt của thực phẩm làm việc Mỹ để cho việc gạn lọc trở nên tinh vi hơn. Đồng thời, không ít công cụ mà con người dùng làm giải quyết tình ráng lưỡng nan của loài ăn uống tạp trong lịch sử dân tộc đã ko còn tác dụng ở đây - hoặc dễ dàng là không hề sử dụng được nữa. Là một tổ quốc hình thành chưa lâu bởi dân nhập cảnh đến từ không ít vùng không giống nhau, từng nhóm lại có nền văn hóa truyền thống ẩm thực riêng, nên nước mỹ chưa lúc nào có một truyền thống cuội nguồn bếp núc duy nhất, ổn định, chắc chắn để lý thuyết cho bọn chúng ta.

Bởi thiếu hụt một nền văn hóa truyền thống ẩm thực bền vững và kiên cố nên chúng ta đặc biệt dễ dẫn đến xiêu lòng trước đều lời đường mật của các nhà khoa học và các nhà quảng cáo về lương thực vốn coi tình thay lưỡng nan của loài nạp năng lượng tạp là 1 cơ hội. Ngành công nghiệp thực phẩm thu lợi rất đôi khi khuấy đụng sự lo lắng của họ về vấn đề nên ăn uống gì, sau đó lại xoa dịu chúng ta bằng những sản phẩm mới. Sự bồn chồn của chúng ta trong hết sức thị không hẳn là tình cờ; sự quay trở lại của tình cầm cố lưỡng nan của loài nạp năng lượng tạp có lý do sâu xa trường đoản cú ngành công nghiệp thực phẩm hiện đại, khởi nguồn từ tận cánh đồng ngô ở phần đa nơi như Iowa.

Và rồi họ thấy mình, trong nhà hàng hoặc sinh hoạt bàn ăn, chống chọi với phần nhiều tình ráng lưỡng nan của việc ăn tạp, một trong những đã tất cả từ thuở thời xưa còn một trong những khác thì trước đây chưa từng được nghĩ tới. Táo khuyết hữu cơ<2> hay táo apple thường? Và nếu chọn loại hữu cơ, thì là loại địa phương xuất xắc nhập khẩu? Cá đánh bắt hay cá nuôi? Chất béo chuyển hóa<3> hay bơ hay “không bao gồm bơ”? Nên ăn thịt hay ăn uống chay? với nếu ăn chay, thì tất cả ăn thành phầm từ động vật không tốt chỉ dùng các chế phẩm trường đoản cú sữa? y hệt như một bạn thời săn bắt - hái nhặt đi nhặt một loại nấm mới trong rừng và viện mang đến trí nhớ của bản thân mình để ra quyết định xem các loại đó có ăn uống được không, chúng ta nhặt một giỏ đồ gia dụng trong siêu thị và, do không đầy niềm tin vào tài năng phán đoán của mình, ta cần xem xét tinh tế nhãn hàng, lục tra cứu trong đầu về ý nghĩa sâu sắc của những nhiều từ như “có lợi mang đến tim mạch”, “không chất mập chuyển hóa”, “nuôi thả từ nhiên”, xuất xắc “chăn thả trên đồng”. Lại còn “mùi vị nướng từ nhiên” tốt chất bảo vệ TBHQ hay chất xanthan gum<4> là gì? bắt lại, tất cả những chất này là gì, và nó có xuất phát từ đâu trên trái đất này?

Khi viết cuốn Nào tối nay ăn uống gì?, tôi đánh bài rằng cách rất tốt để trả lời những thắc mắc về câu hỏi lựa chọn thực phẩm là quay trở lại chính địa điểm bắt đầu, lần theo chuỗi thức ăn đã giúp họ tồn tại, theo hành trình từ khu đất trồng cho tới tận bàn ăn uống - cho tới một vài bữa ăn thực sự. Tôi mong mỏi xem xét việc tìm kiếm và ăn thức ăn ở tầm mức cơ bạn dạng nhất, nghĩa là mối quan hệ giữa các loài vào tự nhiên, kẻ nạp năng lượng và kẻ bị ăn. (“Toàn bộ tự nhiên và thoải mái được xem như phương pháp chia đụng từ ăn, sinh sống thể dữ thế chủ động và bị động,” người sáng tác người Anh William Ralph Inge sẽ viết như vậy). Điều tôi cố gắng làm vào cuốn sách này là tiếp cận thắc mắc về bữa tiệc như giải pháp một nhà tự nhiên và thoải mái học vẫn làm, sử dụng cả ống kính dài - chính là sinh thái học tập và trái đất học, cũng tương tự ống kính ngắn và ví dụ hơn - đó là kinh nghiệm cá nhân.

Xem thêm: Các Loại Đông Trùng Hạ Thảo Của Mỹ Tốt Nhất Hiện Nay, Thuốc Đông Trùng Hạ Thảo Của Mỹ Loại Nào Tốt

Giả thiết của mình là, tương tự như mọi sinh đồ vật khác trên Trái đất, loài tín đồ tham gia vào một trong những chuỗi thức ăn, với vị trí của họ trong chuỗi, tuyệt mạng lưới thức ăn đó sẽ quyết định đáng kể chúng ta là chủng loại sinh thiết bị nào. Tính ăn uống tạp của bọn họ đã hình thành buộc phải phần lớn thực chất của chúng ta, cả về cơ thể (chúng ta bao gồm bộ răng và hàm khỏe mạnh của động vật hoang dã ăn tạp, phù hợp để vừa xé làm thịt vừa xay hạt) lẫn trọng tâm hồn. Năng lực quan gần kề và ghi nhớ khác thường của chúng ta, cũng như trí hiếu kỳ và ham hy vọng trải nghiệm quả đât tự nhiên, phần nhiều là nhờ thực chất sinh học tập của việc nạp năng lượng tạp. Tương tự như như vậy so với những kỹ năng thích nghi cơ mà loài tín đồ đã phát triển để tiến công bại kỹ năng tự vệ của các sinh đồ dùng khác với để ta rất có thể ăn chúng, bao hàm cả kỹ năng săn bắt và thực hiện lửa nhằm nấu nướng. Một số trong những triết gia vẫn lập luận rằng thiết yếu khẩu vị không tồn tại giới hạn của loài bạn là nguyên nhân của cả sự hung tàn lẫn văn minh, vì chưng một sinh vật hoàn toàn có thể hình dung ra câu hỏi ăn bất cứ thứ gì (kể cả đồng loại) thì đặc biệt cần tới những nguyên tắc đạo đức, tập quán và lễ nghi. Không những những gì ta ăn, mà đến tất cả cách ta nạp năng lượng sẽ quyết định bọn họ là ai.

Tuy nhiên, bọn họ cũng không giống với phần nhiều những loài nạp năng lượng thịt khác trong tự nhiên và thoải mái - rõ ràng là như vậy. Trước hết, bọn họ đã bao gồm được năng lực điều chỉnh đáng chú ý chuỗi thức ăn mà ta buộc phải phụ thuộc, bởi những kỹ thuật mang tính chất cách mạng như nấu ăn bằng lửa, săn phun bằng công cụ, nuôi trồng và bảo vệ thức ăn. Nấu ăn mở ra những triển vọng bắt đầu về phần lớn thứ ăn được bằng cách khiến cho không hề ít loại thực vật dụng và động vật hoang dã dễ hấp thụ hơn, với loại để nhiều biện pháp từ bỏ vệ hóa học mà những loài khác áp dụng để chống lại việc bị ăn. Nông nghiệp trồng trọt cho phép bọn họ làm tăng con số của một vài một số loại thực phẩm ưa thích, và đến lượt này lại làm thiết yếu dân số bọn họ gia tăng. Và, vừa mới đây nhất, công nghiệp đã đến phép bọn họ sáng chế lại chuỗi thức ăn của loại người, tự việc bổ sung cập nhật độ phì của khu đất tới xây dựng hộp xúp của lò vi sóng để vừa địa điểm để ly trong xe pháo hơi. Gần như hệ trái của cuộc biện pháp mạng mới này đối với sức khỏe khoắn của họ và sức mạnh của thế giới tự nhiên là điều bọn họ vẫn còn phải nỗ lực tìm hiểu.

Nào buổi tối nay ăn gì? bộc lộ về tía chuỗi thức nạp năng lượng chính giúp chúng ta tồn tại ngày nay: chuỗi thức ăn uống công nghiệp, chuỗi thức ăn uống hữu cơ và chuỗi thức ăn của fan săn bắt - hái lượm. Dù khôn cùng khác nhau, cả ba chuỗi thức ăn uống này phần nhiều là những hệ thống gần như tất cả chung một mục đích: links chúng ta, thông qua những gì bọn họ ăn, với sự phì nhiêu màu mỡ của khu đất và năng lượng của mặt trời. Dù hoàn toàn có thể là khó nhận thấy, nhưng kể cả một mẫu bánh xốp Twinkie cũng làm vấn đề này - có nghĩa là cấu thành một mối links với thế giới tự nhiên. Như cỗ môn sinh thái xanh học đang dạy chúng ta, cùng cũng là vấn đề cuốn sách này cố gắng trình bày, toàn bộ đều được kết nối, của cả chiếc bánh Twinkie.

Sinh thái học cũng cho biết thêm rằng tổng thể sự sống trên Trái đất có thể được coi như cuộc tuyên chiến đối đầu và cạnh tranh giữa các loài để sở hữu được năng lượng mặt trời mà cây xanh hấp thụ và dự trữ dưới hình thái phân tử những bon phức tạp. Chuỗi thức nạp năng lượng là một hệ thống chuyển tiếp năng lượng mặt trời sang những loài không tồn tại thứ tài năng độc nhất của thực trang bị là tổng hợp tích điện từ ánh nắng mặt trời. Một trong những chủ đề của cuốn sách này là cuộc cách mạng công nghiệp về chuỗi thức ăn, ban đầu từ sau nỗ lực chiến trang bị hai, đang thực sự biến đổi những chế độ cơ phiên bản của trò đùa này. Nền nông nghiệp công nghiệp hóa đã thay thế sửa chữa dạng thức phụ thuộc hoàn toàn vào năng lượng mặt trời bằng một dạng thức hoàn toàn mới mẻ: một chuỗi thức ăn lấy phần nhiều năng lượng từ xăng hóa thạch (tất nhiên, thứ năng lượng đó cũng khởi đầu từ mặt trời, tuy vậy không y như ánh sáng mặt trời, nó hữu hạn cùng không thể gắng thế). Sự đổi mới này dẫn đến việc tăng vọt về tích điện đến từ thực phẩm đối với giống loài bọn chúng ta; trên đây là tác dụng cho loài fan (cho phép bọn họ sinh sôi nảy nở về số lượng), dẫu vậy nó chưa hẳn là đem đến toàn lợi ích. Chúng ta cũng dìm thức được rằng sự nhiều chủng loại của lương thực không tạo cho tình chũm lưỡng nan của loài ăn tạp trở thành vụ việc của quá khứ. Ngược lại, nó dường như chỉ làm tình chũm lưỡng nan này trở phải nghiêm trọng hơn, tạo ra cho bọn họ đủ loại khó khăn và sự việc mới rất cần phải lo lắng.

Mỗi phần trong các ba phần của cuốn sách này tò mò một chuỗi thức nạp năng lượng chính của loài bạn từ điểm bắt đầu cho cho tới điểm kết thúc: xuất phát điểm từ 1 loài thực vật, một đội thực vật, quá trình quang hợp, cho tới tận một món nạp năng lượng - nơi ngừng của chuỗi thức ăn đó. Đảo ngược trình trường đoản cú thời gian, tôi bước đầu với chuỗi thức nạp năng lượng công nghiệp, chính vì đó là chuỗi thức ăn uống có liên quan nhiều nhất với cũng làm chúng ta lo ngại nhất ngày nay. Đó cũng chính là chuỗi thức ăn lớn nhất và nhiều năm nhất, hơn hẳn những chuỗi thức ăn khác. Vì độc canh là vết hiệu đặc thù của chuỗi thức ăn uống công nghiệp, phần này tập trung vào một trong những loài thực đồ duy nhất: Zea mays, loài cỏ sức nóng đới lớn lao mà bọn họ gọi là ngô, đang trở thành loài cốt yếu trong chuỗi thức ăn công nghiệp, cùng là loài căn bản trong chế độ ăn hiện tại đại. Phần này lần theo 25 cân (1 giạ)<5> ngô thương phẩm từ cánh đồng làm việc bang Iowa (Mỹ), khu vực nó ban đầu chuyến đi lâu năm và lạ thường tới đích cuối cùng là một món ăn nhanh, được ăn uống trong một loại xe đang chạy trên đường đường cao tốc ở hạt Marin, bang California.

Phần thiết bị hai của cuốn sách lần theo chiếc mà tôi điện thoại tư vấn là chuỗi thức ăn uống chăn thả, để tách biệt với chuỗi thức ăn công nghiệp. Phần này tìm hiểu một số phương án thay gắng cho hoa màu và cách làm chăn nuôi công nghiệp nổi lên giữa những năm vừa mới đây (được gọi bằng các tên gọi không giống nhau là “thực phẩm hữu cơ”, “thực phẩm địa phương”, “thực phẩm sinh thái” và “thực phẩm hơn cả hữu cơ”), các chuỗi thức ăn có vẻ như là chi phí công nghiệp mà lại hóa ra, về hồ hết phương diện xứng đáng ngạc nhiên, lại là hậu công nghiệp. Lúc bắt đầu, tôi nghĩ rằng mình rất có thể lần theo một chuỗi thức ăn như vậy, từ một trang trại đổi mới triệt đặt ở bang Virginia, địa điểm tôi đã thao tác vào một ngày hè gần đây, tới một bữa tiệc địa phương thuần túy được chế biến từ đông đảo loài con vật nuôi trên đồng cỏ của trang trại. Tuy vậy ngay lập tức tôi phát hiển thị rằng một nông trại hay bữa tiệc duy tốt nhất nào đó không có công dụng thể hiện được hết câu chuyện phân nhánh phức tạp của nền nông nghiệp kiểu mới hiện nay, cùng rằng tôi cũng cần được tính cho chuỗi thức ăn uống mà tôi call là “hữu cơ công nghiệp” bằng phương pháp kết hợp phần lớn thuật ngữ đối lập. Bởi thế, phần về nntt chăn nuôi tự nhiên và thoải mái của cuốn sách cung cấp lịch sử của hai bữa ăn “hữu cơ” siêu khác nhau: một bữa lấy nguyên liệu từ nhà hàng ăn uống Whole Foods tại địa phương (được tập trung ở đó từ phần đông nơi hun hút như Argentina), cùng bữa còn sót lại có bắt đầu duy độc nhất từ vẻ ngoài đa canh cây thân cỏ tại Trang trại Polyface sinh sống Swoope, bang Virginia.

Phần cuối cùng, có tên là chuỗi cá nhân, điều tra một đẳng cấp chuỗi thức ăn uống có trường đoản cú Thời đại Đồ Đá Mới, mở đầu từ rất nhiều cánh rừng nghỉ ngơi Bắc California và hoàn thành là một bữa ăn tôi sẵn sàng (gần như) trọn vẹn từ những nguyên liệu tôi trường đoản cú săn bắn, hái lượm và trồng trọt. Tuy vậy chúng ta, đầy đủ thực khách ở nuốm kỷ 21 vẫn ăn một chút ít thực phẩm săn phun và hái nhặt (chủ yếu đuối là cá cùng nấm hoang), mối ân cần của tôi so với chuỗi thức nạp năng lượng này không mang tính chất thực tiễn mà mang tính chất triết lý: tôi hy vọng làm minh bạch cách họ ăn ngày nay bằng phương pháp tự thử khám phá phương thức siêu thị cổ xưa. Để triển khai bữa nạp năng lượng này, tôi buộc phải học phương pháp làm một số trong những việc không quen như săn bắn, tra cứu hái nấm mèo dại và quả của những loại cây xanh trong phố. Khi làm những vấn đề ấy, tôi yêu cầu đương đầu với 1 trong những những thắc mắc căn bản nhất - với nan giải nhất - mà loài người ăn uống tạp phải đối diện: đầy đủ hệ quả so với đạo đức và tâm lý con người khi giết, sản xuất và nạp năng lượng thịt một loài vật hoang dã là gì? Làm chũm nào để phân minh được nhiều loại nấm làm sao ngon và một số loại nào khiến chết tín đồ trong rừng? Kỹ thuật đun nấu nướng đã chuyển đổi các nguyên vật liệu thô của tự nhiên thành phần đông thứ đem lại khoái cảm tuyệt vời trong văn hóa của loại người?

Kết quả ở đầu cuối của cuộc linh giác này là một trong bữa ăn uống mà tôi coi là HOÀN HẢO, ko phải chính vì hóa ra nó khôn cùng ngon (mặc mặc dù theo ý kiến tầm thường của mình thì chính xác là như vậy), ngoài ra bởi bữa tiệc tốn nhiều sức lực và cân nhắc này, được trải nghiệm cùng với những người tham gia thực hiện, đã mang lại tôi cơ hội lẻ tẻ trong cuộc sống đời thường hiện đại này là được ăn kèm nhận thức vừa đủ về số đông thứ bản thân ăn: một đợt trong đời, tôi có công dụng trả đủ nghiệp quả cho 1 bữa ăn<6>.

Tuy nhiên, mặc dù ba chuyến đi (và bốn bữa ăn) có nhiều khác biệt, như về sau chúng ta sẽ thấy, nhưng có một vài nhà đề thường xuyên xuất hiện. Thiết bị nhất, tất cả một sự căng thẳng căn bản giữa súc tích của tự nhiên và ngắn gọn xúc tích của nền công nghiệp, không nhiều nhất là khi nó được tổ chức triển khai như hiện nay. Sự khôn khéo của bọn họ trong nhà hàng ăn uống là phi thường, dẫu vậy ở các điểm, công nghệ của chúng ta xung bỗng với biện pháp thức buổi giao lưu của tự nhiên, như khi họ tìm biện pháp tối nhiều hóa năng suất bằng phương pháp trồng một nhiều loại cây hoặc chăn nuôi một loại gia súc gia cố trên diện rộng. Đây là vấn đề thiên nhiên không bao giờ làm, vậy vào đó thiên nhiên luôn luôn cải cách và phát triển theo hướng phong phú hóa với những vì sao hợp lý. Không hề ít các vụ việc về sức khỏe và môi trường xung quanh gây ra bởi hệ thống thực phẩm là do bọn họ cố search cách đơn giản và dễ dàng hóa sự phức tạp của thiên nhiên, cả ở tinh tướng nuôi trồng lẫn tiêu thụ trong chuỗi thức ăn. Ở đầu như thế nào của mỗi chuỗi thức ăn uống - một khoảnh đất, một cơ thể người - họ đều thấy một khối hệ thống sinh học, và sức khỏe của khối hệ thống này được liên kết, theo nghĩa đen, với sức mạnh của khối hệ thống kia. Nhiều vụ việc về sức khỏe và bổ dưỡng mà họ phải đương đầu ngày nay bắt nguồn từ những điều xảy ra trên trang trại, và phía tiếp đến là những chế độ cụ thể của cơ quan chỉ đạo của chính phủ mà không nhiều người trong số chúng ta biết tới.

Tôi không có ý bảo rằng chuỗi thức nạp năng lượng của con người chỉ gần đây mới xung thốt nhiên với logic sinh học; nông nghiệp từ thuở nguyên sơ và việc săn bắt của con tín đồ trước đó rất lâu đã tất cả tính hủy diệt ghê gớm. Dĩ nhiên, chúng ta cũng có thể đã không khi nào cần tới nông nghiệp nếu như những thế hệ fan săn bắt chước đó ko tận diệt hầu như loài mà họ phụ thuộc. Hành vi điên rồ của chúng ta trong khi tìm kiếm thức ăn chưa phải là điều gì mới. Tuy nhiên, những hành vi điên rồ mới họ đang phạm đề xuất trong chuỗi thức ăn công nghiệp ngày này lại gồm mức độ khác. Bài toán thay thế tích điện mặt trời bằng nhiên liệu hóa thạch, nuôi mặt hàng triệu động vật hoang dã lấy thịt theo cách giam hãm chúng trong các chuồng trại kín, cho những loài vật đó ăn uống những thức nạp năng lượng chúng không phù hợp với sự tiến hóa của chúng và cho bạn dạng thân chúng ta ăn các thực phẩm mới mẻ đến mức bọn họ thậm chí không sở hữu và nhận ra, bọn họ chưa lúc nào mạo hiểm chưa dừng lại ở đó với mức độ khỏe của chính bản thân mình và sức khỏe của thế giới tự nhiên.

Một chủ đề khác, xuất xắc thật ra là một giả thiết, là cách chúng ta ăn bộc lộ mối ràng buộc sâu sắc nhất của họ với từ bỏ nhiên. Hằng ngày, việc ẩm thực của chúng ta thay đổi tự nhiên thành văn hóa, biến hóa hình thể của tự nhiên và thoải mái thành dáng vẻ và tâm trí của bọn chúng ta. Nntt đã thay đổi hình thể của tự nhiên nhiều hơn bất cứ điều gì không giống con bạn từng làm, cả về phong cảnh lẫn nhân tố hệ đụng - thực đồ gia dụng trên rứa giới. Việc ăn uống của họ cũng làm cho một mối quan hệ với hàng chục loài không giống - thực vật, động vật, và nấm - nhưng cùng với những loài đó chúng ta đã tiến hóa cho tới điểm nhưng mà số phận của những loài trở nên kết nối sâu sắc. Các loài trong số này đang tiến hóa chỉ để thỏa mãn nhu cầu của bọn chúng ta, trong điệu vũ thuần hóa phức hợp cho phép chúng ta và đa số loài đó thuộc nhau phát triển phồn vinh vì họ không thể cải tiến và phát triển phồn vinh một phương pháp riêng rẽ. Nhưng quan hệ của bọn họ với các giống loài hoang dại mà họ ăn - từ loài nấm hái vào rừng tới men bia dùng để gia công bánh mì - cũng không kém hấp dẫn, và còn bí mật hơn nhiều. Ăn uống cho bọn họ tiếp xúc với toàn bộ những gì bọn họ chia sẻ với các loài động vật khác, và tất cả những gì làm họ khác biệt. Nó xác định chúng ta.

Điều chắc hẳn rằng gây lo lắng nhất, với cũng đáng ảm đạm nhất, của việc ẩm thực theo thủ tục công nghiệp là nó đã có tác dụng lu mờ toàn thể những mối quan hệ và link này. Đi từ nhỏ gà (Gallus gallus) tới món thịt con kê băm viên Chicken McNugget là tránh bỏ thế giới này vào một hành trình quên lãng khó có thể tốn yếu hơn, không chỉ là xét về sự buồn bã của con vật mà lẫn cả về lạc thú của bọn chúng ta. Tuy nhiên quên lãng, hay thuở đầu là do không biết, là điểm mấu chốt của chuỗi thức ăn công nghiệp, vì sao chính khiến ta khó hoàn toàn có thể nhìn thấu chuỗi thức ăn này, bởi vì nếu ta rất có thể thấy phần lớn gì nằm ở rất xa phía bên kia của tường ngăn ngày càng cao của nền nông nghiệp trồng trọt công nghiệp hóa, chắc chắn họ sẽ biến đổi cách thức ăn uống.

“Ăn uống là một hoạt động nông nghiệp,” là câu nói danh tiếng của Wendell Berry. Đó cũng là một vận động sinh thái và chủ yếu trị nữa. Mặc dù người ta đã làm cho nhiều phương pháp để che mờ sự thật dễ dàng và đơn giản này, cách thức ăn và một số loại thức ăn đóng vai trò mập trong quyết định về cách ta sử dụng thế giới và thứ nhân loại bị đổi khác thành. Ăn với dấn thức không hề thiếu hơn về toàn bộ những gì vẫn bị rình rập đe dọa nghe có vẻ như như một gánh nặng, cơ mà trên thực tế, cực kỳ ít thiết bị trong cuộc sống có thể đem lại sự vừa lòng đến vậy. Qua so sánh, phần đông nỗi yêu thích khi ăn uống thực phẩm tiếp tế theo lối công nghiệp, nghĩa là ăn mà trọn vẹn không biết được những điều gì về thiết bị mình ăn, chỉ với thoáng qua. Ngày nay, không ít người cảm thấy ưa chuộng với việc nhà hàng siêu thị ở cuối chuỗi thức nạp năng lượng công nghiệp, mà không thể nghĩ gì mang lại giới trái đất này; vậy thì cuốn sách này có lẽ không dành riêng cho họ, bởi bao hàm điều vào cuốn sách này khiến họ thấy mất ngon. Mà lại sau hết, đó là một cuốn sách về lạc thú ăn uống uống, những nhiều loại lạc thú mà lại khi ta làm rõ về nó sẽ chỉ càng trở đề xuất sâu sắc.