THƠ TÌNH: EM MÃI LÀ NGƯỜI ĐẾN SAU


*
thơ tình buồn cho người đến muộn (ảnh: internet)
#02

BÀI THƠ: KẺ THỨ 3

Thơ: Thủy TiênEm giận lắm mình là kẻ thứ baNên mãi gọi ...người đàn bà hư đốnEm giận lắm mình chẳng sao lựa chọnMột tình yêu, một chốn của riêng mình.Mong vén vun hạnh phúc ấy cho anhĐể nhận lại phía mình cô đơn lắmAnh xa khuất lòng em là trống vắngLà tủi hờn là mặn đắng giọt tuônEm giận mình sao cứ nhớ luôn luônChỉ Biết yêu anh, biết buồn và biết khóc.Là gì đâu thoáng qua đường lướt dọcMong đợi chi cho lòng xót xa thêm.Em giận mình cứ thao thức đêm đêmGói nhớ thương miên trường không tĩnh lặngỞ ngoài kia tiếng côn trùng xướng nhạcNức tủi hờn bản hoà tấu u mêAnh đi rồi về với ánh trăng thềCòn mình em tái tê thân loi lẻDế ơi cứ khóc hoài da diết thếĐể tim em vỡ bể mất còn gì.Em đau nhiều nhưng anh cứ đi điĐừng dừng lại xin đừng vì em nữa.Tình chúng mình chỉ hương thừa hoa úaHãy quay về với chọn lựa đầu tiên.Dĩ nhiên là em đang khóc như điên...#03BÀI THƠ: GỬI ANH...CHỒNG CỦA NGƯỜI TAThơ: Thiên Gia BảoBên người ấy có hạnh phúc không anhMà đang tâm đẩy duyên mình hai lốiPhải chăng em làm điều gì nên tộiĐể vô tình anh rẽ bến sang ngang...Cô ấy đẹp còn xuân trẻ dịu dàngVà cháy bỏng đã làm anh thay đổiEm cũ rồi cũng như cây già cộiSao nồng nàn tha thiết phải không anh...?Bỏ con thơ anh cất bước sao đànhLệ bao đêm ứa tràn đôi mắt nhỏEm không khóc khi mộng lòng dang dởChỉ buồn thương cho thế thái nhân tình...Anh quay lưng tìm vui mới cho mìnhVùi chôn hết tháng năm dài hai đứaDù đúng sai cũng là anh chọn lựaNhẫn tâm đành buông bỏ hết yêu thương...Tim đã chết em cũng sẽ thôi buồnChấp nhận sống không có anh...vẫn sốngChúc anh vui trên bước đường hoa mộngCả cuộc đời cúi mặt mãi nhé anh...Hãy mong rằng người ấy có chân thànhĐừng như anh khi cuộc đời vay trảBởi nếu không sẽ là một cái giáCũng đủ vừa người vong phụ phải mang...Trách hận gì tình ấy cũng lỡ làngEm chẳng muốn mình vấn vương chi hếtNhững ngày qua đã đủ rồi mỏi mệtAnh hãy về...thôi anh hãy về đi.
*
thơ tình người thứ 3 (ảnh: internet)
#04

GỬI EM NGƯỜI ĐẾN SAU

Thơ: MamiVamTâm thư này chị viết gửi cho emLời tâm sự của hai người con gáiChị rất mong em bình tâm nghĩ lạiĐừng hờn ghen sẽ hại rất nhiều người.Hãy rộng lòng đừng ích kỉ em ơiCho con thơ được nói cười vui vẻBởi dù sao cũng gọi em tiếng mẹTuy nó là con đẻ chị và anh.Bởi nghịch cảnh nên duyên nợ không thànhNghĩ thương anh con thơ đành gửi lạiCũng là mẹ cũng là người con gáiSao em nỡ lòng độc ác nhẫn tâm.Thân trẻ thơ hằn đậm vết xước bầmLương tâm của em có đêm ngày ray rức?Em có thấy nhói đau nơi lồng ngực?Nếu là con mình rứt ruột đẻ ra?Trẻ thiệt thòi khi phải sống cùng chaBiết bao năm xa rời tình mẫu tửNếu lỡ sai nên rộng lòng tha thứEm hãy cho con hai chữ thâm tình.Hãy yêu thương cho trẻ một niềm tin...#05BÀI THƠ: NGƯỜI THỨ 3
Thơ: Trang NguyễnEm chẳng muốn mình, làm kẻ thứ baPhá nát gia cang mang tình yêu vay mượnEm chẳng muốn....rồi mai này hổ thẹnDị nghị tiếng đời...em quên cả lòng nhânSợ lắm anh, đôi lúc cũng phân vânGiữa đến và đi em khó lòng chọn lựaBởi trái tim có hàng ngàn vết cứaLý lẽ riêng mình em chẳng kịp nghĩ suyAnh đi rồi về mái ấm.. tình siEm ngẩn ngơ ngồi buồn, thân rũ rượiCứ nhớ rồi ghen...từng đêm tức tưởiGiận cho mình hay trách nghiệp nhân duyên?Người thứ ba mang nặng nỗi ưu phiềnChẳng dám trách, dám hờn đâu chi nhéChỉ thương mình từng đêm thâu vắng vẻSợ tim mình không vượt nỗi đau thươngCó đau rồi mới thấm đẫm tình vươngKẻ thứ ba muôn đời đi vay nợChẳng ai muốn tình ta trong tạm bợHạnh phúc nào cũng gắn cả tình nhân.
*
thơ tình buồn cho người đến sau (ảnh: internet)
#06

CHUYỆN CỔ TÍCH BA NGƯỜI

Thơ: Triệu Phú TìnhEm chớ buồn mang tiếng kẻ thứ baAi mà chẳng muốn là người đến trướcNhưng lỡ dở em chậm chân một bướcĐâu cách nào gặp gỡ được người thươngHọ sóng đôi bên nhau cả quãng đườngVui hạnh phúc khó khăn nhường san sẻEm hờn tủi ôm trong lòng lặng lẽKhóc âm thầm lệ khẽ nhỏ vì aiHọ đã qua bao những tháng năm dàiCùng dệt mộng xây lâu đài tình áiEm cũng hiểu mình phận là con gáiThôi hãy đừng dằn vặt mãi mà chiRồi có người sẽ dìu bước em điSẽ bù đắp những gì em thua thiệtLuôn bên cạnh chỉ bảo điều chưa biếtĐể em yêu tha thiết chuyện hai ngườiHãy cứ là một cô bé xinh tươiĐiều trông đợi ắt đúng thời tìm đếnNiềm hoan hỉ ngập tràn vô bờ bếnEm rạng ngời duyên bén chậm bền lâu.#07

LỜI CUỐI CHO NHAU

Thơ: Hoàng YếnEm rất buồn khi mình phải xa nhauAnh hãy hiểu em nào đâu muốn thếHai chúng mình là hai người đến trễChẳng thể nào được thành nợ ...nên duyênDẫu đau lòng cũng phải cố mà quênĐể chia tay trong êm đềm....lặng lẽChẳng hạnh phúc nào dành cho người đến trễCó chăng chỉ là thừa thãi...mượn vayMình hãy xa nhau từ ngày hôm nayHãy chấm dứt những tháng ngày say nắngTừ bóng tối bước ra ngoài ánh sángĐể sống đàng hoàng không day dứt ...ăn nănChẳng tòa án nào bằng tòa án lương tâmSẽ phán xét khi mình mang lầm lỗiĂn cắp tình yêu cũng là mang tộiSẽ thấy trong lòng hối hận không nguôiHai chúng mình đã chung một đoạn đườngĐã đến lúc chúng ta nên dừng lạiNgười rẽ phải kẻ bước về bên tráiXin một lần đừng ngoái lại nhìn nhauPhận số an bài là người đến sauCàng vương vấn càng làm đau người khácĐôi chân đã lầm đường lạc bướcHãy quay về và xin được thứ thaAnh hãy về hạnh phúc với người taChúc cho anh luôn bình an vui vẻMình chia tay từ bây giờ anh nhéCó đau lòng cũng phải cố mà quênCó những khi yêu mà chẳng thể ở bênPhải cố quên để ở bên người khácTình yêu luôn trớ trêu ...đắng cay và chua chátCàng trót yêu nhiều ...càng tan nát con timXin một lần thôi hãy hiểu cho emMình không thể đem cho nhau hạnh phúcCàng bên nhau càng lầm đường lạc bướcCuộc tình này ...mình chấm dứt nghe anh.
*
người thứ 3 (ảnh: internet)
#08

NỖI LÒNG KẺ THỨ BA

Thơ: Cỏ Hoang Tình BuồnYêu cho nhiều anh cũng của người taMình đâu ở cùng nhà chung chăn gốiĐứng nhìn nhau...lòng bồi hồi bối rốiMong đến khi trời tối xuống kiếm tìm.Vắng nhau rồi...chết lịm nửa buồng timMãi thiếu ngủ đắm chìm theo nước mắtNén đau thương bởi ngày dài cách mặtLuôn nhớ nhau quặn thắt trĩu nặng sầu.Cả cuộc đời mình không thể gần nhauAnh chớ để nhạt màu yêu thương nhớDù trái ngang! tình hờ duyên không nợNhưng trong em trót lỡ nhớ thương rồi.Đừng bao giờ mình nói tiếng chia phôiHãy cho mãi những lời thương thật khẽGần bên nhau...tâm hồn...nghe rất nhẹLòng ngậm ngùi thương lắm kẻ về sau.#09

YÊU THEO CÁCH CỦA RIÊNG EM

Thơ: Trúc ThanhVan anh đó... Nói đi. Lời chân thật Biết nghe xong tim chồng chất nỗi buồn Rót vào lòng lời nhớ, tiếng thương suông Duyên hờ muộn nắm buông đều không thểEm đâu biết có một ngày rơi lệ Hơn những lần anh kể chuyện không vuiEm giận mình lần đó chẳng rút luiSầu lặng lẽ cứ bùi ngùi nhen nhómGiá ngày đó duyên mình vừa mới chớmAnh bảo rằng người ấy cũng yêu anhCũng như em rất thật, rất chân thành Cũng cần được anh dỗ dành, an ủiEm sẽ khóc một lần thôi, buồn tủi Nhìn anh rồi lầm lũi bước qua anhTrái tim non không đủ sức tranh giành Nghìn thương nhớ mai sẽ thành dĩ vãngEm chẳng muốn bên anh như rào cản Nói em nghe...Người ấy bạn hay tìnhEm sẽ yêu theo cách của riêng mình Nơi góc nhỏ ghép niềm tin vỡ vụn.(đang cập nhật...)