Trò Chơi Nguy Hiểm Ân Tầm

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung.

Bạn đang xem: Trò chơi nguy hiểm ân tầm

Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

- Tác giả: Ân Tầm- Thể loại: ngôn tình, hắc bang, ngược tàn bạo, sủng sau, H 18+, HE- Số chương: 185 chương + 17 ngoại truyệnNam chính: Lôi DậnNữ chính: Mạch Khê_________(^^)/_______REVIEW:


- WRITTEN BY HOA  BAN

Ân Tầm – bút danh này thường làm mình liên tưởng tới Diệp Lạc Vô Tâm, cái khoảng H của hai tác giả này tương đối giống nhau về "cảm giác". Cảm giác gì? Lãng mạn nè, ngộp thở nè, nồng nàn nè, còn có nhiều lúc trắng trợn mà không thô, không tục... Túm lại là H mà có nghệ thuật ^^

Truyện của Ân Tầm thì nào giờ vẫn thế, đầu tiên là dài, chia thành hồi, mỗi hồi bắt đầu lại chương 1 *mếu* tuy chưa tới nổi khủng hoảng như bộ Thiên giới hoàng hậu nhưng mà công nhận là đọc rồi phải thở hổn hển, y như vừa chạy marathon đường dài. May là Hoa Ban theo dõi lúc còn đang edit, cứ hết 2 hồi mới đọc 1 lần. Bạn nào mần theo kiểu từ A tới Z thì nên chuẩn bị tốt thời gian và tâm lý nhé! ^^

Truyện của Ân Tầm còn thêm cái tật là "ném bom oanh liệt", giàu thì giàu như đế quốc, đẹp thì đẹp như thần tiên, tài giỏi như thể vĩ nhân, bí ẩn cứ như nụ cười Monalisa ^^. Cái hay của tác giả chính là ở chỗ: nổ mà có căn có cụi, nêu địa danh, số liệu đàng hoàng.

Xem thêm: Chủ Đề: Bánh Bèo Ngọt Ở Sài Gòn Chưa? Bánh Bèo Ngọt, Món Ngon Ko Lạ Nhưng Ít Chỗ Bán

Nhiều lúc đọc quá say sưa, chính bản thân sẽ tin răm rắp trình độ "xạo sự" của tác giả ^^ Nói phổ biến là cây bút này viết theo xu hướng phim thần tượng. Ngoài Diệp Lạc Vô Tâm thì Ân Tầm là một trong số ít tên tuổi có "bí kíp" viết H văn, haizz... Mổ xẻ ra thì chẳng khác nào vạch áo mang lại người xem lưng, công khai nói bạn Hoa Ban là sắc của sắc nữ. (==Thoi, bạn sắc thì cứ vênh mặc nhận mình sắc đi ~~) Truyện này nếu đem ra đong đếm thì H cũng không tới nổi vô độ, phần lớn vẫn nói chuyện "chính sự" và mô tả tâm lý.

2/3 nội dung đầu thì tương đối mệt mỏi vì ngược tâm, ngược thân. Tới 1/3 sau lại ngọt ngào đáng yêu. Theo Hoa Ban thì truyện xuất xắc nhất ở điểm luôn úp úp mở mở. Cái sự thật tạo nên nền mống mang đến cốt truyện được giấu giếm bên trong, mỗi giai đoạn lại hé lộ một ít khiến người đọc phải liên tục tự hỏi "Là sao? Là sao?? Là sao???"

Tiêu chí của Ân Tầm là viết theo kiểu "trong hồ lô bán cái gì?", tác giả rất biết lợi dụng những nhân vật phụ, xâu chuỗi các sự kiện, gầy dựng những "điểm mù" để rồi chọn thời điểm nước sôi lửa bỏng mà ào ạt sô hàng. Phải tới cuối truyện thì sự thật mới được phơi bày, phản diện chính mới lộ mặt và tất cả thắc mắc được giải đáp. đến điểm 10 vì kiểu biên kịch thắt nút hàng loạt, mở nút 1 lần này!