Trong Cơn Say Đốt Đèn Nhìn Người

Tù binh trong lao tàn tạ hỗn loạn đầy đất, biên ải nhì nước vừa đánh một trận, tiếng trống trận thu quân vẫn còn âm vang, binh sĩ Thiên uy doanh tới tới lui lui mặt không đổi sắc lôi kéo tù binh, lần lượt ném vào trong lao tử tù, vào lao nhất thời mùi máu tươi mới phủ lên mùi máu cũ.

Bạn đang xem: Trong cơn say đốt đèn nhìn người

Một binh sĩ mặc giáp xanh cầm theo ngọn đèn dầu vén màn cửa tiến vào, chia cho các đại ca vừa nuốm ca bánh bao hấp và một ít dưa muối.


"Đại ca, hôm ni thật có tinh thần nha." Binh sĩ giáp xanh cười với cảnh vệ cầm đao bản rộng, nhấc áo giáp làm cấn chân ngồi xuống ghế dài cạnh bàn gỗ, tò mò nhìn mấy vị binh ca ngồi vây trước bàn.

Một binh sĩ to lớn khỏe bưng bát lên ngửa cổ uống cạn rượu gạo binh sĩ giáp xanh có đến, vỗ bàn một cái, cười hào sảng nói, "Vừa đánh với Tây Duẫn một trận rất khá, bé bà nó, từ khi phổ biến Ly tướng quân đến Thiên uy doanh chúng ta, chiến trận này đánh thật sảng khoái."

Một binh sĩ cao gầy khác nhai bánh thấp giọng nói, "Hôm ni đụng phải tà, bắt được một tên Kiệt nô."

Kiệt tộc và Tây Duẫn là nhị mối uy hiếp lớn của biên ải Tây Bắc Đại thừa, hoàng đế Đại thừa thường ai thán, Kiệt Duẫn nhị tộc chưa trừ diệt, biên ải vĩnh viễn không ngày yên.

Xem thêm: Cây Hoa Mẫu Đơn Màu Hồng Phấn Siêu Hoa, Bông Trang Hồng Phấn

Binh sĩ khổng lồ khỏe tê cười ngắt lời, "Lão tử quả thực chưa từng thấy bộ dáng khác biệt như vậy, mắt to, miệng nhỏ mũi nhỏ, đẹp cực kì đẹp."

Binh sĩ giáp xanh nghe xong, nhì mắt sáng lên, "Là một mỹ nhân Kiệt nô ư?"

Binh sĩ to khỏe lúng túng sờ mũi, "Là tiểu mỹ nhân, chỉ có điều là nam tử. Nếu là nữ nhân thì đêm nay còn chưa bị mấy huynh đệ thao đến phế đi hay sao, ha ha ha."

Binh sĩ giáp xanh sửng sốt, "Chính là kẻ đêm ni ám sát tầm thường Ly tướng quân kia?"

Binh sĩ lớn khỏe ôm một chân ngồi xổm trên ghế gỗ, gặm bánh bao nói, "Ai đúng đúng đúng, chính tên đó, đang bị tra khảo đại hình rồi, tên Kiệt nô kia rất cứng đầu, giống như cây ớt nhỏ, chỉ có điều -- dùng đại hình của lao chúng ta, không sợ không cậy được miệng tên Kiệt nô kia."

"Nhìn cách ăn mặc của tên Kiệt nô kia, hình như là quý tộc." Binh sĩ to khỏe gắp dưa muối vào miệng nói, "Ai, thật nhớ cơm gạo Trung Nguyên chúng ta, ở nơi rách nát này cái gì cũng cứng ngắc sống sượng, bánh bao hấp cũng nghẹn trong họng."

Binh sĩ cao gầy vừa muốn nói tiếp, mặt mũi đột nhiên cứng đờ, vội vàng túm hai người bên cạnh đứng dậy hành lễ.

"Bái kiến tầm thường Ly tướng quân."

Chung Ly Mục chiến giáp còn chưa cởi, có theo một thân hàn ý lạnh lẽo cùng mùi máu tanh vén màn cửa đi vào, bị đèn mỡ dê trên bàn soi sáng bóng tối trên mặt, bây giờ đang là tháng bảy, sớm muộn gì cũng sẽ lạnh thấu xương, trên giáp bạc phổ biến Ly Mục vẫn còn lóe hàn quang.

Ba binh sĩ nơm nớp lo sợ ở một bên ôm quyền hành lễ đứng đấy, không dám giương mắt nhìn người.

Vị chung Ly tướng quân mới đến nhậm chức này tuổi vừa mới nhị mươi bảy, dù tuổi còn trẻ nhưng thủ đoạn ác liệt, đến Thiên uy doanh ngày đầu tiên đã chém sáu vị quan lại quân lập uy, một trận chiến đêm nay lại càng làm mang lại người ta tâm phục khẩu phục.