Khi Chung Ta Gia

đồng bọn mến, gần đây, có nhiều những bài bác hát viết về tình yêu của ông bà, phụ vương mẹ, của không ít thế hệ đi trước… ko ồn ào, ko hoa mỹ, cứ bình dị, thực bụng mà thuộc nhau trải qua tháng năm, giữa cuộc sống nhiều vất vả, demo thách… Khi chúng ta còn trẻ, hạnh phúc có thể nằm trong số những chuyến đi, phần đông cuộc phiêu lưu, đầy đủ cuộc vui… nhưng mà trải qua thật các tháng năm, ta sẽ nhận ra, gồm một người cạnh bên ta, thuộc ta già đi, thuộc ta sẻ chia những điều vui bi thiết trong cuộc đời, đó mới là một trong hạnh phúc khủng lao. Các bạn có bao giờ mơ về một hạnh phúc như vậy? Hãy thuộc Thơ Radio bước lên chuyến tàu thời gian, nhằm xem trong những năm tháng trong tương lai của chúng ta sẽ như thế nào nhé! mở màn chương trình là bài bác thơ “Chuyện sau này” của người sáng tác Lai Ka.

Bạn đang xem: Khi chung ta gia

*

Nếu bọn chúng mình nguyện gắn bó thuộc nhauThì hãy tính chuyện ngày tiếp theo thôi nhỉEm ưng ý được anh ké tai thủ thỉ"Đám cưới bọn chúng mình, em nghĩ... Khoảng chừng bao mâm?"Em ao ước cùng anh sẻ chia chuyện xa gầnChuyện làm cho dâu em học dần dần rồi đấyMẹ của anh ý dù hà khắc đến mấyThì sau đây cũng là mẹ của em.Anh vẫn là thân phụ của những đứa con emLà chú ngựa cõng bé lên rồi cưỡiEm tưởng tượng các bé ngồi ngóng đợiVì được cha thương, nhỏ ngoan béo từng ngàyMái ấm này mình sẽ cùng đắp xâyDù song lúc xuất hiện mày nặng nhẹĐừng im thinh, hãy thổ lộ anh nhéLà vợ ông chồng phải chia sẻ cùng nhau.Cãi rửa vài lần, chuyện ấy thi thoảng gì đâuNhưng đặc biệt là cùng nhau cố gắngCho cửa nhà luôn ngập tràn khá ấmAnh vậy nào, cũng muốn lấy em không?
*

Một lời “cầu hôn” bằng thơ thật dễ dàng thương. Hạnh phúc nằm trong chủ yếu tổ ấm, vào gia đình nhỏ tuổi của chúng ta. Tuy nhiên Nhi cũng thừa nhận ra điều đó trong bài xích thơ “Hạnh phúc là khi cùng nhau già đi”Hạnh phúc là lúc cùng nhau già đi (Song Nhi)
Hạnh phúc ban đầu lúc mình thuộc nhauNắm chặt bàn tay trao lời hứa hẹn ướcDẫu bao khó khăn đợi ngóng phía trướcVẫn không bỏ buông một phần của mìnhHạnh phúc giống như các bông hoa đẹp mắt xinhEm cài trên tóc trong thời gian ngày hôn lễĐứng ở bên cạnh anh đang làm chú rểNghe lời chỉ bảo dò của bậc song thânHạnh phúc hiện hữu theo vô vàn lầnVất vả chèo chống giữa đời giông bãoSan sẻ nhọc nhằn gạo tiền cơm trắng áoVun bồi xây cất tương lai thắm tươiHạnh phúc trộn lẫn giọt lệ tuôn rơiGiây phút trước tiên thấy mặt con trẻGánh vác chia sẻ trách nhiệm cha-mẹNuôi dạy con thơ khôn béo trưởng thànhTheo dòng thời gian lặng lẽ trôi nhanhMột chiều trở gió heo may va ngõNgồi tựa vai anh rỉ tai nho nhỏHạnh phúc khi được cùng mọi người trong nhà già đi

Xem thêm: Lời Bài Hát Trả Lai Nhung Gi Thuoc Ve Em, Trả Lại Những Gì Thuộc Về Em

*

Người ta vẫn nói rằng hôn nhân là mộc nhĩ mồ của tình yêu. Điều đó có thể đúng, cũng rất có thể sai. Tuy nhiên rõ ràng, hôn nhân là một trong những thử thách cho tình yêu. Để rất có thể bên nhau qua đều tháng năm, không thể chỉ cần tình yêu. Bài bác thơ tiếp theo của Diệu Trang đang cho chúng ta thấy điều đó. Để có được “Hạnh phúc khi được cùng mọi người trong nhà già đi” đâu bao gồm giản đơn. Cần biết bao yêu và thương, hiểu rõ sâu xa và cảm thông, trân trọng và nhường nhịn…Khi bọn họ già đi, anh sẽ vẫn cầm cố tay em chứ? (Diệu Trang)
Người ta bảo hạnh phúc là gì nhỉ?Là hai người cùng quan sát về một hướng.Là khi chân của anh ý đau tuy nhiên khi nghĩ đến mẫu đau của vợ anh lại quên mất nỗi đau của mình.Là mâm cơm dưa cà đạm bội nghĩa mỗi về tối trở về vợ ck cùng nhau nấu.Là những cái nắm tay thiệt chặt cùng khăn giấy lau chùi và vệ sinh nước mắt.Có phải không anh?Những tháng ngày stress rồi đang qua thôi.Anh nhỉ?Khi tháng bốn đem nắng và nóng dệt xoàn ô cửa nhỏEm lại là người vk vụng về của anhBên nồi cơm đôi lúc cháy xémMỗi lần vào bếp lại “Á ui, ôi chao...”Anh lại là anh người lũ ông mẫu mã mựcĐôi mắt xanh tựa mặt hồ nước sâu thẳmTay ngại ngùng ngùng tìm kiếm kiếm một bàn tayTựa lần đầu đang nói thương emMột sương nhì nắngSẽ qua bao mùa gió trởĐiểm giọt bội nghĩa trên tóc anh xanh,Chúng mình vẫn già đi thuộc nhauTrưởng thành tựa như các người béo bây giờChẳng còn đâu trái tim dềnh dàng dạiCũng chẳng còn biện hộ nhau như những đứa trẻ em nữaCon cái họ rồi cũng đi xaNhư chúng ta bây chừ ở hết sức xa phụ thân mẹAnh nhỉ.Nếu họ già điAnh đã vẫn thế tay em chứ?Để cùng ngắm bình minh, nhìn trăng vềBên ô cửa sổ dệt hồ hết áo nắng vàngMình vắt tay nhau cho tới lúc ngày tàn
*

Chẳng ai trẻ em mãi, cũng chẳng ai tồn tại mãi trên đời. Mà thời hạn thì mải miết trôi. Họ của trong thời gian tháng sau đây sẽ như vậy nào? bao gồm còn lân cận nhau? tất cả còn yêu thương nhau như bây giờ? Hãy yêu thương thương và trân trọng đông đảo gì sẽ có, vì một ngày nào đó, ai ai cũng sẽ nên nói lời giã biệt với cầm giới. Vào giây phút ấy, hãy nạm lấy bàn tay của bạn đã thuộc ta trải qua cả cuộc đời. Mời các bạn cùng mang đến với bài bác thơ của tác giả Nguyễn Minh Ngọc HàRồi một ngày (Nguyễn Minh Ngọc Hà)
Rồi một ngày họ sẽ già điKhông còn được xưng anh em, người đời vẫn gièm pha dị nghịVậy thì xưng tôi - ông, tôi - bà tất cả gì đâu phải chỉ nghĩChỉ tình yêu trong ta vẫn trẻ mãi không giàRồi một ngày màu thời hạn trên tóc phôi phaNhững lốt nhăn bên trên da ngày càng thêm hiện rõĐôi góc nhìn quanh lúc mờ lúc tỏNhưng đang thuộc tự lâu, tuyệt nhất một bóng hìnhRồi một ngày những đứa con ta đã lập gia đìnhNgôi nhà bọn chúng mình giờ chỉ từ hai ông bà lãoNhưng tôi cùng với ông chẳng ai thèm bi đát nãoCon nó béo rồi từ bỏ tạo cuộc sống thường ngày riêngRồi một ngày gió lạnh lẽo thổi triền miênTay tôi vẫn ấm trong bàn tay ông nhỏ xíu guộcChẳng biết tôi cùng với ông ai là tín đồ đi trướcNhưng bạn ở lại chắc sẽ khá đau lòngRồi một ngày tim kết thúc chảy máu hồngNếu có kiếp sau, liệu ông bao gồm làm chồng tôi chứ?Những yêu thương kiếp này tôi xin chứa giữVà xin hẹn gặp ông vào muôn triệu kiếp sauVới tôi, cái chết chỉ làm họ tạm xa nhau...